Mẹ của Dai đã chết, bà lên thiên đường và đứng trước cánh cửa lựa chọn cuộc đời mới của mình, bạn ấy vẫn chọn cuộc sống bất hạnh nhưng có mặt Dai, dù ngắn ngủi nhưng được nhìn thấy…
Lúc Dai lay lay người mẹ đã chết và nói lời xin lỗi, Dai không hề khóc vì không hề biết cái chết là như thế nào, nhưng lạy chúa, tôi đã khóc oà như một đứa trẻ!
Cuối cùng cái ngày đó cũng đến: NGÀY MÀ MẸ CỦA ĐAI CHẾT. Tôi dùng từ CHẾT để cho bạn hiểu được rằng nỗi đau của truyện này nó lớn như thế nào, những con người sống cam chịu nhưng…